
Kính thưa quý vị và các bạn, Vào chập chiều 5 giờ 30, theo thông tin mới nhận được từ cán bộ quản giám, tướng tham mưu trưởng ngô minh tiến thừa nhận làm gián điệp cho bắc kinh và bán các thông tin cho mật của hải quân việt nam cho chính phủ trung quốc?
Theo thông tin từ cán bộ quản giám, lần này Thứ trưởng bộ quốc phòng ngô minh tiến đã khai báo chi tiết hơn lúc trước vào ngày 25 tháng 9.
Theo thông tin từ trung tá tổng cục 2 tiết lộ. ông Ngô Minh Tiến đã ra khai kẻ tòng phạm bán nước và là người thương xuyên liên lạc mật thiết với tình báo hoa nam, tên tuổi của kẻ tòng phạm bán nước này hiện chưa được công bố?
Cũng theo thông tin từ trung tá ở tổng cục 2, kẻ tổng phạm mà ngô minh tiến đã khai không ai khác ngoài thứ trưởng bộ quốc phòng nguyễn chí vịnh, trung tá này cũng đưa ra bằng chứng. xin trính?
Thứ trưởng Bộ trưởng Quốc phòng Nguyễn Chí vịnh đã bị quân khu 2 phát hiện khi đang điện đàm với người đồng cấp Trung Quốc Ngụy Phượng hòa tại nhà riêng vào tối 22 tháng 9. một hình thức được cho là phản cảm với các hải quân nói riêng và nhân dân việt nam nói chúng, Trong bối cảnh các hải quân việt nam phải tỉnh thức từ giờ, để chống lại bành trướng của trung quốc. sau khi cuộc đàm phán bí mật này bị phát hiện, Thứ trưởng Bộ quốc phòng nguyễn chí vịnh đã lên tiếng thừa nhận, đây chỉ là cuộc hội đàm nhằm vun đắp tình hưu nghị giữa hai nước, chứ không có gì quan trọng cả?
Thời Đồng chí nguyễn chí vịnh còn làm ở tổng cục 2, cũng từng bị Trung tá Vũ Minh Trí làm trong ngành tiết lộ, Đồng chí Nguyễn Chí Vịnh kết nghĩa thân thiết với Cục tình báo Hoa Nam, Vịnh và gia đình thường được mời sang nghỉ ngơi, du hý tại các cơ sở sang trọng của Cục Tình báo Hoa Nam ở vùng Quảng Châu, thủ phủ tỉnh Quảng Đông. Ông Trí đã bị khai trừ khỏi đảng, bị lột lon trung tá chỉ vì đã tố cáo những tội bè phái, gia đình trị, tham nhũng và phục vụ bọn bành trướng của Nguyễn Chí Vịnh.
Trung Tá Vũ Minh Trí đã ngay lập tức bị kỷ luật vì đã tố cáo Trung Tướng Nguyễn Chí Vịnh?
Nhiều năm qua, Nguyễn Chí Vịnh duy trì được vị thế “chủ trò”. ở Tổng cục 2 vì có sự vượt trội về xuất thân, quan hệ, tư chất… và đặc biệt là vì rất giỏi khống chế cấp dưới, o bế, mua chuộc cấp trên, thâu tóm quyền lực.
Với cấp dưới, Nguyễn Chí Vịnh khống chế bằng quyền lợi như cho chức quyền, bổng lộc, nhận người thân vào làm việc trong ngành kết hợp với đe doạ, truy bức (nếu cần)… Các phần sau sẽ trình bày rõ hơn, cụ thể hơn về điều này.
Với cấp trên (bao gồm cấp trên trực tiếp, cấp trên không trực tiếp và cơ quan chức năng của cấp trên), Nguyễn Chí Vịnh thường dùng câc thủ đoạn bắc cầu từ quan hệ cũ sang quan hệ mới, thêm thắt, sử dụng tin tức, tài liệu để hù doạ những nguy cơ đối với nội bộ, nội địa và đối với bản thân cấp trên, dùng lợi ích (chủ yếu là lợi ích cá nhân, gia đình) để tiếp cận, mua chuộc, dùng tỳ vết để đe nẹt, khống chế… Ví dụ:
1- Tổng cục 2 chỉ là đơn vị trực thuộc Bộ quốc phòng, Đảng uỷ Tổng cục 2 chỉ là một đảng uỷ trực thuộc Đảng uỷ quân sự trung ương vậy mà đầu năm 2008, lãnh đạo, chỉ huy Tổng cục 2 đã làm một việc chắc chưa hề có tiền lệ với các bộ, ngành, tỉnh, thành là sau Hội nghị trung ương, mời các uỷ viên trung ương tới dự tiệc chiêu đãi;
2-Thời gian qua, Tổng cục 2 đã bỏ qua tiêu chuẩn, thu hút, tiếp nhận con cháu rất nhiều cán bộ cấp cao của quân đội, Đảng, Nhà nước như Lê Đức Anh, Lê Văn Dũng, Phùng Khắc Đăng, Nguyễn Huy Hiệu, Vũ Tuyên Hoàng, Bùi Văn Huấn, Nông Đức Mạnh, Phạm Hồng Lợi, Cao Tiến Phiếm, Nguyễn Hồng Quân, Phạm Văn Trà, Đỗ Quang Trung… Vào đào tạo ở Học viện khoa học quân sự, làm việc trong Tổng cục 2 (việc mà thời trước hầu như không có), biến Học viện khoa học thành tụ điểm xấu (năm 2004, một học viên là cháu ruột Bộ trưởng Bộ nội vụ Đỗ Quang Trung đã tự tử vì vay nặng lãi cử một học viên khác là con chính uỷ Học viện kỹ thuật quân sự Hoàng khánh Hưng, không thể trả).
1/ Gần đây Nguyễn Chí Vịnh giao cho một cơ quan trực thuộc tổng cục tưởng Tổng cục 2 nhiệm vụ tổ chức thu thập thông tin, lập hồ sơ về nhiều cán bộ cấp cao ngoài Tổng cục 2 trong khi Tổng cục 2 không hề có chức năng, nhiệm vụ bảo vệ an ninh, bảo vệ chính trị nội bộ, thanh tra, kiểm tra Đảng đối với các tổ chức, cá nhân bên ngoài Tổng cục 2.
2/ Cuối tháng 10 – 2008, Nguyễn Chí Vịnh lấy cớ ngày thành lập Tổng cục 2 để mời trung tướng, tư lệnh Quân khu 2 Đỗ Bá Tỵ và các cán bộ lãnh đạo, chỉ huy khác của Quân khu 2 tới dự tiệc tại trụ sở Tổng cục 2; một số cán bộ Tổng cục 2 khẳng định việc làm này là để đón trước khả năng trung tướng Đỗ Bá Tỵ lên làm Tổng tham mưu trưởng…
Không phải ngẫu nhiên mà Tổng cục 2 có nhiều ý kiến cho rằng những năm qua, Nguyễn Chí Vịnh đã “qua mặt”, đã “lừa”. được hầu hết lãnh đạo cấp cao của Quân đội, Đảng, Nhà nước, thậm chí “bỏ túi”. Được các vị Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh, Phạm Văn Trà, Lê Văn Dũng, Nguyễn Huy Hiệu, Phạm Văn Long…
Một số người còn ở Tổng cục 2, Nguyễn Chí Vịnh đã một tay che lấp cả bầu trời, khiến người ta không còn nhìn thấy ánh sáng đạo đức, ánh sáng văn minh của Đảng, của Bác Hồ. Nguyễn Chí Vịnh đặc biệt thu tóm hết quyền lực về tay mình. Việc Nguyễn Chí Vịnh cố giữ cả hai vị trí Tổng cục trưởng và Bí thư Đảng uỷ tổng cục, khiến Tổng cục 2 trở thành đầu mối cuối cùng trực thuộc Bộ Quốc phòng thực hiện chế độ chính uỷ, chính trị viên gắn với chế độ một người chỉ huy theo quy định (tới tháng 9-2008 mới có chính uỷ), việc 2006 Bộ tham mưu Tổng cục 2 được thành lập song tới nay tất cả các cơ quan tham mưu – chỉ đạo về nghiệp vụ tình báo ( gồm Cục 71 và các phòng 72,73 B,C,E) vẫn trực thuộc Nguyễn Chí Vịnh, nằm ngoài Bộ tham mưu, việc Nguyễn Chí Vịnh tự tiện sửa tên gọi “Ban chỉ đạo điệp báo tổng cục” (mà Nguyễn Chí Vịnh là trưởng ban), việc Nguyễn Chí Vịnh trực tiếp nắm tất cả các mặt hoạt động, công tác hoạt động quan trọng nhất của Tổng cục 2 mà không giao cho các cấp phó cho thấy rõ điều đó. Hệ quả mà lâu nay lãnh đạo tập thể ở Tổng cục 2 chỉ còn là hình thức, “Ban chỉ đạo điệp báo tổng cục” đã trở thành một nhóm siêu quyền lực, đứng trên Đảng uỷ, Thường vụ đảng uỷ tổng cục và trên thực tế, cả Tổng cục 2 lẫn các điệp báo của Tổng cục 2 đều không có tham mưu trưởng đúng như chức trách, nhiệm vụ của chức danh này.
Những Mạng Lưới của cái Xấu đã hình thành và lây lan sâu rộng…
Mã tầm mã, ngưu tầm ngưu. Ở Tổng cục 2, từ cái “mầm kết tinh”. Là Nguyễn Chí Vịnh, những mạng lưới của cái xấu đã hình thành và lây lan sâu rộng thành tầng tầng lớp lớp.
Lớp thứ nhất chủ yếu gồm những “chiến hữu”., “tiểu đệ”. Thời đi học của Nguyễn Chí Vịnh, nổi bật là: Phạm Ngọc Hùng (thiếu tướng, uỷ viên thường vụ đảng uỷ, phó tổng cục trưởng), Nguyễn Minh Tân (đại tá, phó tổng cục trưởng), Trần Việt Thắng (đại tá, đảng uỷ viên phó chính uỷ Tổng cục), Phan Anh Việt (đại tá, đảng uỷ viên Tổng cục, cục trưởng cục 12), Nguyễn Anh Dũng (đại tá, chủ nhiệm chính trị tổng cục), Trần Quốc Minh (đại tá, chính uỷ cục 16, có em ruột là em cột chèo của Nguyễn Chí Vịnh), Vũ Công Hoạch (đại tá, phó cục trưởng cục 16 có anh ruột là anh rể Nguyễn Chí Vịnh), Đỗ Anh Tuấn (đại tá, phó chánh văn phòng tổng cục) … Lớp thứ hai gồm những kẻ Nguyễn Chí Vịnh thu nạp khi bắt đầu có vị trí chủ trì, chủ chốt trong Tổng cục 2, nổi bật là: Trần nam Phi (trung tướng, nguyên phó bí thư Đảng uỷ, phó Tổng cục trưởng về chính trị), Đặng trí Dũng (đại tá, phó giám đốc Học viên khoa học quân sự, em ruột vợ Nguyễn Chí Vịnh), Phan sĩ Minh (đại tá, phó cục trưởng cục 16), Đặng Văn Đồng (thượng tá, phó chỉ huy trưỡng trung tâm 701), Nguyễn Trọng Hải (đại tá,trưởng khoa Điệp báo chiến lược bất hợp pháp- Học viên khoa học quân sự), Nguyễn Quang Hải (trung tá, phó cục trưởng cục 12, em họ vợ Nguyễn Chí Vịnh), Nguyễn Tến Bắc (đại tá, trưởng phòng C), Phan Hải Quân (thiếu tướng, viện trưởng Viện 70), Tô Xuân Bang (đại tá, trưởng phòng B), Bùi Xuân Khiển (đại tá, chỉ huy trưởng Trung tâm 701), Bùi Xuân Khang (đại tá, cục trưởng Cục 71), Dương Văn Tước (thượng tá, trưởng phòng Bảo vệ an ninh – Cục chính trị), Đỗ Hồng Anh (đại tá, trưởng phòng Quân huấn – nhà trường thuộc Bộ tham mưu), Hà Ngọc Quỳnh (đại tá, viện trưởng Viện 501), Phan Văn Việt (đại tá, cục trưởng Cục 11), Nguyễn Xuân Long (đại tá, phó chủ nhiệm chính trị Tổng cục), Trần Hồng Thanh (đại tá, cục trưởng Cục hậu cần), Đỗ Đông Phú (đại tá, trưởng phòng Tài chính) …. Vì nhiều kẻ trong số trên vốn là thuộc cấp của Nguyễn Chí Vịnh hồi ở Công ty TOSECO (một tổ chức bình phong kinh tế của Tổng cục 2) nên nhiều người vẫn gọi Tổng cục 2 là “Tổng cục TOSECO”..
Gặp môi trường thuận lợi, tế bào ung thư tự lây lan rất nhanh, khiến khối u ngày càng to và ác tính. Từ lớp thứ nhất, lớp thứ hai đã sản sinh ra nhiều lớp nữa, kết quả ở Tổng cục 2 tồn tại hàng loạt mạng lưới có quy mô, phạm vi, lĩnh vực, mức độ ảnh hưởng khác nhau song đều theo chiều hướng xấu, chúng mặc sức phát tác, đã làm tê liệt, lũng đoạn hầu hết tổ chức Đảng, hầu hết cơ quan chính quyền trọng yếu của Tổng cục 2. Bao trùm lên tất cả chúng vẫn là Nguyễn Chí Vịnh.
Những kẻ trong lớp ấy, các mạng lưới ấy đặc biệt là những kẻ giữ vị trí trọng yếu có hai đặc điểm chung.
1- Thứ nhất về năng lực. Chúng vốn chỉ là học sinh, sinh viên, học viên, cán bộ, sĩ quan … bình thường, không thể hiện được sự nổi trội so với bạn bè, đồng nghiệp, không qua đào tạo chính quy, dài hạn, tập trung về chính trị cách mạng và nghiệp vụ tình báo cách mạng, không thật sự kinh qua hoạt động đấu tranh cách mạng, kể cả trên lĩnh vực tình báo song vào Tổng cục 2, đầu quân dưới trướng Nguyễn Chí Vịnh thì lập tức thăng tiến rất nhanh. Ví dụ: Phạm Ngọc Hùng vốn là trợ lý dưới mức trung bình ở Viện công nghệ quân sự nhưng sang Tổng cục 2 thì từ thiếu tá lên trung tá, trung tá lên thượng tá, thượng tá lên đại tá, đại tá lên thiếu tướng đều chỉ mất 2 năm (trong khi niên hạn của mỗi cấp tá là 4 năm), chưa đầy 10 năm đã nhảy từ vị trí trợ lý lên phó tổng cục trưởng, uỷ viên thường vụ Đảng uỷ, thành viên “Ban chỉ đạo điệp báo” của Tổng cục.
2- Đặng Trí Dũng vốn là học sinh chậm tiến, học kém, thi trượt đại học phải đi làm công nhân lao động xuất khẩu ở Đông Âu nhưng vào Tổng cục 2 đã liên tục được thăng quân hàm trước niên hạn, chưa dầy 10 năm đã từ vị trí trợ lý lên đến cục trưởng Cục 16, mới đây được bổ nhiệm phó giám đốc Học viện khoa học quân sự.
3– Nguyễn Minh Tân vốn là cán bộ kỹ thuật bình thường ở một nhà máy sửa chữa xe tăng – thiết giáp nhưng sang Tổng cục 2 đã thăng tiến nhanh, cuối năm 2007 được đề bạt từ trưởng phòng 73 lên phó tổng cục trưởng tuy không phải là đảng?
uỷ viên của Tổng cục.
4– Trần Việt Thắng, Trần Quốc Minh, Nguyễn Tiến Bắc, Nguyễn Quang Dũng, Nguyễn Quang Hải, Vũ Công Hoạch, Bùi Xuân Khiển, Phan Anh Việt, Dương Văn Tước … cũng được thăng quân hàm trước niên hạn một vài lần.
Chắc chắn rằng trong lịch sử quân đội nhân dân Việt Nam 50 năm trở lại đây chưa có ai lên cấp, lên chức nhanh như Nguyễn Chí Vịnh, Phạm Ngọc Hùng, Đặng Trí Dũng, kể cả các anh hùng đánh đông dẹo bắc, lập nhiều chiến công lớn,các bộ trưởng, thứ trưởng, tổng tham mưu trưởng, chủ nhiệm Tổng cục chính trị … Vậy mà Nguyễn Chí Vịnh, Phạm Ngọc Hùng, Đặng Trí Dũng, Nguyễn Minh Tân, Trần Việt Thắng, Trần Quốc Minh, Nguyễn Tiến Bắc, Nguyễn Quang Dũng, Vũ Công Hoạch, Bùi Xuân Khiển, Nguyễn Quang Hải, Nguyễn Trọng Hải, Đặng Văn Đồng … là những Phù Đổng Thiên Vương trong tình báo, những thiên tài tình báo bẩm sinh hay tình báo là lĩnh vực quá dễ dàng, không cần học tập, rèn luyện nhiều, không cần năng khiếu vẫn có thể làm tốt ?
Có nhiều kẻ từng bộc lộ lưu manh về kinh tế, chính trị, sinh hoạt, từng không hoàn thành nhiệm vụ thể hiện sự yếu kém về năng lực hoặc vi phạm tiêu chuẩn của đảng viên, cấp uỷ viên song vẫn được bao che, trọng dụng. Ví dụ:
1– Nguyễn Trung Hòa từng bị kết án hình sự song vẫn được thu nhận vào Tổng cục 2, Năm 2003 được bổ nhiệm phó trưởng phòng A khi mới là đại uý, chưa qua đào tạo đầy đủ về điệp báo (trong khi phòng A là phòng tham mưu điệp báo trọng yếu nhất của tổng cục, trực thuộc tổng cục trưởng và tổng cục còn rất nhiều cán bộ cấp thượng tá, đại tá chỉ là trợ lý).
2– Nguyễn Trọng Hải năm 2001 là phó trưởng phòng ở Cục 16, nghe tin ở Trường đại học ngoại thương Hà Nội xuất hiện tờ rơi liền ngông nghênh đi xe biển xanh vào trường, lấy tư cách cán bộ tình báo để dậm doạ hiệu trưởng Nguyễn Thị Doan, gây xôn xao dư luận, lại có một cơ sở mật làm tình báo nội bộ bị lực lượng an ninh của ta bắt giữ song năm 2002 vẫn được được đề bạt trưởng phòng, năm 2003 lên phó cục trưởng, năm 2008 chuyển sang làm trưởng khoa điệp báo chiến lược bất hợp pháp – Học viện khoa học quân sự tuy trình độ mới chỉ là cử nhân điệp báo;
3– Phan Sĩ Minh là phó cục trưởng Cục 11, kiêm trưởng phòng 10 (đảm trách địa bàn Tây Nguyên) của Cục 11, không hoàn thành nhiệm vụ, để cấp trên hai lần bất ngờ trước các vụ động loạn quy mô lớn ở Tây Nguyên, bị kỷ luật song lại được điều ra Hà Nội làm phó chỉ huy trưởng Trung tâm 701 (tương đương phó phó cục trưởng), sau đó vào lại Cục 11 làm phó cục trưởng, mới đây quay ra Hà Nội làm phó cục trưởng Cục 16;
4– Trần Quốc Minh năm 2005 có vợ làm ở một doanh nghiệp Nhà nước phạm tội tham ô, đã bị công an ta bắt giữ song vẫn được đưa vào danh sách ầu cử Đảng uỷ cục 16, sau đó trúng cử và trở thành uỷ viên thường vụ, cuối năm 2008 được bổ nhiệm chính uỷ…
Thứ hai là về phẩm chất. Chúng đã và đang bộc lộ rõ ràng, nhiều khi rất công nhiên, trắng trợn, tác phong tư tưởng cá nhân chủ nghĩa, sự hám danh, hám lợi đến mức bệnh hoạn, lối sống hưởng lạc, xa hoa, lãng phí ghê gớm, không hề mang bản chất của giai cấp công nhân, hoàn toàn trái ngược các tiêu chuẩn của đạo đức cách mạng, không xứng đáng là người lao động, người công dân lương thiện chứ chưa nói gì đến người đảng viên cộng sản, người quân nhân cách mạng. Đặc điểm này có thể nhận ra ngay trong đời thường, bằng con mắt bình thường: chúng xây dựng công sở, mua sắm trang thiết bị làm việc, sinh hoạt, đi lại cho riêng chúng tiện nghi hơn, hiện đại hơn các cán bộ cấp tương đương và cả cấp cao hơn trong quân đội, chúng bôi nước hoa thơm phức, mặc thường phục sang trọng, dùng điện thoại di động, đeo đồng hồ, dây chuyền… rất đắt tiền, hút thuốc lá, uống rượu hảo hạng; chúng ở trong những ngôi nhà riêng trị giá nhiều chục tỉ đồng; gia đình chúng có mức sống cao gấp hàng trăm, hàng ngàn lần những người mà chúng vẫn gọi là đồng chí, đồng đội, đồng bào…
Chúng đều xuất thân từ gia đình sĩ quan, công chức, công nhân, nông dân, vậy những của cải ấy, chúng lấy ở đâu ra? Chắc chắn rằng chúng chỉ có thể lấy từ công quỹ, tức là lấy tiền của dân của nước.
Tại sao Công ty TOSECO, Phòng 9 – Cục 12, Cục 15 … – những cơ quan, đơn vị từng là “cái nôi”. Đào tạo ra nhiều cán bộ chủ trì, chủ chốt, từng được biết đến như những điển hình tiên tiến xuất nhắc nhất của Tổng cục 2 đặc biệt là đơn vị có nhiều tiền ngân sách – lại sớm bị giải thể trong khi nhiều cơ quan, đơn vị khác vốn bị coi là èo uột, là yếu kém vẫn giữ được phiên hiệu ? Không còn nghi ngờ gì nữa, sau khi xây dựng, sử dụng các cơ quan, đơn vị này như là công cụ để bòn rút công quỹ, để ngụy tạo công lao, thành tích cho mình, chúng đã tìm cách xoá bỏ để thủ tiêu tang chứng. Nhiều người cho rằng tới đây Trung tâm 701 và Đoàn K3 cũng sẽ bị giải thể như vậy.
Tại sao Trần Việt Thắng, Trần Quốc Minh, Nguyễn Quang Dũng… từng bỏ những vị trí công tác hoàn toàn phù hợp theo ngành nghề được đào tạo và là “mơ ước” đối với hầu hết ạn bè cùng học để ra ngoài quân đội rồi sau đó lại nhảy vào quân đội nhưng là làm một chỗ khác, đó là Tổng cục 2 ? Tại sao ở tuổi 30 – 40, có công ăn việc làm ổn định ở bên ngoài mà Vũ Công Hoạch, Nguyễn Tiến Bắc … vẫn nhảy vào Tổng cục 2? Bởi vì với chúng, quân đội nói chung, Tổng cục 2 nói riêng chỉ là mảnh đất màu mỡ để thâm canh, thu hoạch những lợi ích riêng bất chính.
Hiện ở Tổng cục 2, đặc biệt là ở Cục 16 có dư luận vừa qua vì chơi chứng khoán mà Đặng Trí Dũng mất khoảng 100 tỉ đồng, Trần Quốc Minh mất hơn 200 tỉ đồng và một phần lớn số tiền đó là tiền ngân sách, Dư luận này là không phải là không có cơ sở, cần được khẩn trương làm rõ.
Chính là lãnh đạo, chỉ huy cấp cao của tình báo song lại phô trương hình thức, hám danh, hám lợi đến bệnh hoạn, bất chấp lẽ phải và dư luận, bất chấp nguyên tắc bí mật của tình báo. Ví dụ:
1/ Sau khi Chính phủ ra nghị định 162/2005 “Quy định thi hành pháp lệnh tình báo đối với lực lượng tình báo Việt Nam”. Trong đó ó nội dung cho những người làm tình báo chiến lược ở Tổng cục 2 – Bộ quốc phòng và Tổng cục 5 – Bộ công an hưởng phụ cấp đặc biệt từ 15 đến 20% lương chính, Tổng cục V đã mau chóng triển khai thực hiện theo hướng cấp chức càng thấp, mức phụ cấp càng cao, Tổng cục 2 thì bàn đi tính lại mãi mới triển khai theo hướng ngược lại.
2/ Trước đây, kỷ niệm chương của Tổng cục 2 chỉ có một loại, dành tặng người công tác trong ngành trên 10 năm, hoàn thành tốt nhiệm vụ song năm 2007, Tổng cục 2 lại đưa ra kỷ niệm chương mới gồm 2 loại – loại màu vàng để tặng chỉ huy Tổng cục, chỉ huy các đầu mối trực thuộc Tổng cục, cán bộ là tiến sĩ, thạc sĩ tình báo và chính trị, loại màu trắng để tặng chỉ huy các đầu mối dưới một cấp và các cử nhân tình báo; sau đó, do trong Tổng cục có nhiều dư luận phản đối, Nguyễn Chí Vịnh và phe lũ đã đổi tên gọi “kỷ niệm chương”. Thành “phù hiệu”, thay đổi chút tiêu chuẩn cấp phát và kết quả hiện nay có rất nhiều người mặc quân phục, đeo “ phù hiệu” có chữ “TBQP – GDDI” ( viết tắt chữ “tình báo quốc phòng” bằng tiếng Việt và tiếng Anh) tham gia giao thông, xuất hiện ở những nơi công cộng.
Post a Comment